Điều kiện để trở thành một nửa của em là gì!?

 

Điều kiện để trở thành một nửa của em là gì!? Anh vừa nhấp ngụm Latte rồi quay sang nhìn tôi hỏi.

 À, cho phép em sửa câu hỏi của anh một xíu, em không đi tìm một nửa vì bản thân em đã trọn vẹn. 

Em tìm đồng minh :))) 

 Ừ, thì đồng minh - theo cách gọi của em vậy, nhưng điều kiện là gì? Anh không tin có tình yêu vô điều kiện trên đời này! 

 Cô suy nghĩ một lúc rồi đáp: Phải có điều kiện chứ anh, em chỉ cần 1 điều duy nhất!

Là anh ấy có thể giao tiếp cùng một ngôn ngữ với em. 

 Vậy nghĩa là em chỉ yêu những chàng trai Việt Nam à. Sao giới hạn quá vậy?!

Hoặc giả người đó không thể nói chuyện thì sao?

Anh có nhiều trăn trở quá nhỉ? cô nheo mắt cười.

Thực ra thì thứ ngôn ngữ mà em đề cập ở đây là ngôn ngữ của tình yêu anh ạ, nó là thứ ngôn ngữ của vũ trụ và không giới hạn ở một đường biên quốc gia nào. 

 Anh ngơ ngác hỏi: Em đi đâu tìm người nói được thứ ngôn ngữ đó?

Em không cần đi tìm vì người nói được ngôn ngữ này trong cuộc sống không nhiều, sự sống lôi cuốn sự sống, và tình yêu cũng vậy, nó có cách dẫn lối của riêng nó thông qua dấu hiệu, khi người đó xuất hiện, trái tim sống động của mình sẽ chỉ cho em thấy, em sẽ nhận ra chàng từ cái nhìn đầu tiên. Hoặc ngược lại, cô nhún vai. 

 Nếu em bày tỏ và bị người kia từ chối thì sao? Em không sợ ư? 

Có thể anh chưa biết nhưng những người giao tiếp được với nhau bằng thứ ngôn ngữ kia họ rất dũng cảm, trái tim họ không có chỗ cho nỗi sợ. 

Sợ bị từ chối chỉ khi anh mong muốn sở hữu họ dưới tên gọi “người yêu”, sợ mất đi, bị phụ thuộc cảm xúc, sợ mình không đủ tốt, sợ mình không xứng đáng, sợ bị bỏ rơi, sợ không đủ tài chính, sợ cái chết và bệnh tật chia lìa, sợ tương lai vì những điều chưa đến, tóm lại sợ đủ thứ trên đời.

 Một trái tim đầy sợ hãi thì không thể hiểu được thế nào là tình yêu thật sự. Trên đời này thứ na ná nhân dành tình yêu nhiều lắm. 

 Còn em, tình yêu của em thậm chí đã xuất hiện từ rất lâu trước khi chàng đến, tình yêu luôn hiện hữu trong trái tim em trong suốt những năm tháng độc thân, nên chủ động bày tỏ chỉ là cách em thể hiện sự dũng cảm của mình. Vì trái tim em không muốn bỏ lỡ một đồng minh tuyệt vời trong đời. Chàng đón nhận hay không điều đó không quan trọng vì em không có ý định sở hữu chàng. 

 Em cần gì ở anh ta?

 Em cần một đồng minh dũng cảm với trái tim sống động và nhiều tình yêu thương, có thể nắm tay em cùng đi chinh phục mọi điều trong cuộc sống. 

Anh lặng đi một lúc...

 Anh còn câu hỏi nào nữa không ạ? 

 Anh không biết nữa, nghe em nói nãy giờ rồi anh nhìn lại những cuộc tình đã qua trong đời mình, anh thấy anh chưa hiểu được thứ ngôn ngữ mà em nói.

 Cô đùa, anh mà hiểu được thì đã là đồng minh của em :)))) 

Anh cười khẽ rồi tiếp lời...

Anh đã từng bước vào tình yêu với nhiều người, có khi người ta rời bỏ anh, cũng có khi anh rời bỏ người ta, đôi khi anh đơn phương một ai đó. Nó kiểu luôn bắt đầu bằng những cảm xúc mãnh liệt, khao khát, cháy bỏng đầy đam mê và giảm dần theo thời gian, rồi một ngày, anh không biết làm gì với cuộc tình đó, anh không biết nên bước tiếp thế nào, anh cũng lo sợ nhiều thứ nhưng không biết làm gì để chúng biến mất và cũng không biết nên chia sẻ với nửa kia thế nào, và có thể nửa kia của anh cũng vậy, vậy là tình yêu nồng cháy thuở nào dần bước vào ngõ cụt đến khi cả hai cảm thấy chật chội ngột ngạt và chọn dừng lại để giải thoát cho nhau, nhưng khi không còn ai bên cạnh, anh vẫn cảm thấy không ổn, tâm trí và con tim anh cứ xôn xao vì vẫn mù mờ hoài nghi rằng có thực sự anh hiểu tình yêu là gì không sau bao cuộc tình, anh cũng không hiểu nỗi mình là ai, mình từ đâu đến, mình đến đây để làm gì, dần dần anh mất niềm tin vào tình yêu, và anh đã từ bỏ nó. Dù đôi khi trái tim anh nhói lên vì một sự thôi thúc nào đó khi nghĩ về, nhưng anh quá mệt mỏi khi phải đấu tranh để hiểu được nó là gì. Thế là anh bắt nó phải im lặng. 

Anh vùi đầu vào công việc, anh mong muốn tìm kiếm chính mình thông qua sự bận rộn không ngừng, ít ra thấy số tiền trong tài khoản tăng dần khiến anh an tâm ít nhiều. 

Nhiều khi công việc không thuận lợi, căng thẳng, anh cũng đi du lịch check in đây đó một mình hoặc với một vài người bạn.

Sau nhiều năm lăn lộn cày cuốc, anh cũng đã có cho mình những thứ anh ao ước như bao người trai khác, nhà riêng, xe riêng, bạc tiền rủng rỉnh, thích đi đâu thì đi, tự do không gì ràng buộc. Anh tưởng anh đã chạm đến đỉnh cao của cuộc đời, thế nhưng nhiều đêm ngồi trong căn nhà vắng lặng, nhìn xuống phố, trong một góc phòng chỉ có anh với hình bóng phản chiếu của mình trên ô cửa kính, trái tim anh lại xôn xao khiến anh không tài nào ngủ nổi, nó hỏi rằng liệu anh có còn nghĩ về nó không?

.....

Anh có còn nghĩ về nó không? cô hỏi

Anh nói lúc nãy đó, anh đã bắt nó phải im lặng, mỗi khi làm việc, anh hầu như chả nghe nó kêu ca gì, nhưng anh là con người và anh cũng cần những phút tĩnh lặng để nghỉ ngơi. Những lúc như thế, nó lại bắt đầu lên tiếng, nó nói rằng nó sợ hãi. 

Nó sợ gì ạ?

Nó bảo anh rằng, những thứ anh theo đuổi anh đều đạt được rồi, tiền tài công danh sự nghiệp đều nằm trong tay. Rồi nó hỏi anh, tiếp theo anh định làm gì với những thứ đó, anh sẽ sống như thế nào? Anh có thật sự hạnh phúc và hưởng thụ không?

Mà tận sâu trong tim mình, anh thừa biết câu trả lời là không. Khi anh sở hữu nhiều thứ, anh đã sợ mất đi, anh cũng sợ người ta đến với anh vì những thứ đó. 

Nếu những thứ anh sở hữu khiến anh cảm thấy nhiều sợ hãi đến thế, vậy anh không nên sở hữu chúng -cô đáp. 

Em không có nhà riêng, không có xe riêng, tiền trong tài khoản chỉ đủ để cuộc sống của em không phải lo lắng về những điều kiện cơ bản và không phụ thuộc vào ai. Nhưng trái tim em chả bao giờ lo sợ vì những thứ mà mình không có đó cả, em có thể lưu trú ở bất cứ nơi đâu, có thể đi bằng bất cứ phương tiện gì, thậm chí không có phương tiện thì em còn có đôi chân để bước, nói chung muốn cái gì thì em sẽ có cách đạt được chúng, em tận hưởng trọn vẹn con đường mình đi và biết ơn những gì mà cuộc sống này ban tặng. 

Em luôn lắng nghe trái tim mình mách bảo, mỗi khi có suy nghĩ nào tự mâu thuẫn diễn ra bên trong, nó sẽ nhói lên để cảnh báo cho em biết để điều hướng. Thay vì bắt nó im lặng như anh, em bắt nó phải trò chuyện liên tục với mình đến khi nào em và nó không có bất kì xung đột nào trong giao tiếp, em và trái tim đã không ngừng đấu tranh để hiểu được nhau suốt mấy chục năm qua. 

Vì thế mà cuối cùng, em và trái tim mình đã đạt được sự hòa hợp đồng nhất, cũng mới cách đây không lâu thôi ạ.

Những đêm một mình trong căn phòng trống trãi, em nhìn xuống phố, dưới ánh đèn đường dìu dịu và trên bầu trời đêm lấp lánh ánh trăng sao, trái tim em mỉm cười, nó còn khen em dũng cảm và thật cừ vì lúc nào cũng đấu tranh để hiểu nó. 

Em cũng dịu dàng mỉm cười đáp lại nó thay lời cảm ơn vì sự đồng hành trọn vẹn.

..........

 Thực ra anh không cô đơn đâu, nhiều người trong mối quan hệ yêu đương vài năm thậm chí kết hôn cho đến khi bước ra khỏi hôn nhân, cũng có thể chưa hiểu được thứ ngôn ngữ “kì lạ” đó. 

 Mà thực ra nó cũng chẳng kì lạ gì, ai chú tâm quan sát và trò chuyện với trái tim mình nhiều một tí, ngày qua ngày thì sẽ hiểu thôi ạ. Người ta không cần có người yêu để hiểu được tình yêu là gì, nhưng khi hiểu được tình yêu là gì thì nó sẽ chỉ lối cho anh tìm thấy mọi thứ anh muốn trong đời. 

"Khi yêu, người ta có thể tạo dựng nên tất cả. Khi yêu thì không cần phải hiểu chuyện gì đang xảy ra vì mọi sự diễn ra trong chính mình. Khi yêu thì ngay cả người cũng có thể biến thành gió được. Tất nhiên phải được gió giúp sức"

Cuộc đời sẽ luôn hào phóng với những ai thật tâm mong muốn đạt được điều gì đó. 

Và em tin, khi anh cởi mở trò chuyện với em nãy giờ, anh cũng bắt đầu có mong muốn được kết nối với trái tim của chính mình để mở ra một thế giới mới mà anh từng khao khát. 

Hãy lên đường chinh phục nó đi nào chàng trai. Hãy theo đuổi trái tim của mình trước khi theo đuổi một cô gái hay những thứ khác. 

Hi vọng cuộc trò chuyện tiếp theo của chúng mình, anh sẽ kể cho em nghe về những hành trình đã qua và anh đã chinh phục nó như thế nào! Đó hẳn sẽ là một câu chuyện dài...nhỉ?!

Trước khi lên đường, em tặng anh sự tự tin, lòng dũng cảm và tình yêu vô điều kiện, anh hãy mang theo nó bên mình dù ở bất cứ nơi đâu, trong hoàn cảnh nào. 

Em và trái tim mình đã tìm thấy nhau, thế nên em cũng phải tiếp tục lên đường chinh phục những sứ mệnh của mình mà nhà giả kim gọi đó là Personal Legend. 

Em cũng sẽ mang theo tình yêu vô điều kiện của anh, sự dịu dàng, ấm áp, tự tin và lòng dũng cảm để chinh phục mỗi bước đường em đi.

Chúng ta sẽ nhìn nhau qua những đám mây bay, mặt trời, mặt trăng và những vì sao, cả những cơn mưa và gió bụi, sông hồ biển cả, sa mạc, trong lao xao và cả tĩnh lặng. 

In everything and everywhere, we and our pure love will be companions together.

Chúng ta sẽ đồng hành song song trong vũ trụ này đến khi em không còn là em và anh không còn là anh, khi cả hai đã chuyển hóa và tiến hóa thành một phiên bản đồng nhất, như hành trình biến chì thành vàng vậy. 

Khi đó, chúng ta sẽ nhận ra nhau từ cái nhìn đầu tiên. 

Hẹn gặp lại! 💫




Comments

Popular Posts